Trang chủ » Khát Vọng Sống – Irving Stone

Khát Vọng Sống – Irving Stone

Danh họa Hà Lan Vincent Van Gogh là một trong những họa sĩ nổi tiếng và có sức ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử nghệ thuật phương Tây. Cuộc đời đầy những đau thương của ông đã được nhà văn Irving Stone gói trọn trong những trang sách của tác phẩm “Khát vọng sống“. Cuốn sách không chỉ tuyệt diệu về văn phong, sự linh hoạt trong giọng điệu, cách kể, tả mà còn tuyệt diệu vô cùng về đối tượng mà nó đào sâu.

Bên cạnh một số chi tiết hư cấu được thêm thắt vào giúp câu chuyện mạch lạc, hấp dẫn thì tác phẩm hoàn toàn có thể được xem là tư liệu để ta tìm hiểu về cuộc đời của một vĩ nhân. Con đường đến với nghệ thuật của Van Gogh là con đường gồ ghề, khúc khuỷu, lắm ngã rẽ, nhiều chông gai. Bụi đời làm ông lấm bẩn, đá nhọn làm ông tứa máu, gai cào làm ông xây xát. Ông thảm thương, tàn tạ khi bước đi trên con đường đầy trắc trở mà mình đã chọn. Nhưng ông đã được sống như mình mong ước, Van Gogh đã có niềm hạnh phúc vô vàn giữa cái khắc nghiệt dành cho ông.

Khát Vọng Sống - Irving Stone. (Ảnh: Thúy Diễm).
Khát Vọng Sống – Irving Stone. (Ảnh: Thúy Diễm).

Bằng giọng văn ca ngợi, đồng cảm cùng tài năng khai thác sâu sắc tâm lý nhân vật, Irving Stone đã dựng lên những ngày tháng gian truân đến cùng cực của Van Gogh. Thật khó có thể tưởng tượng nổi những khổ đau chất chồng khi Van Gogh bước đi trên hành trình nghệ thuật của mình. Ông bị người đời khinh chê, dè bỉu, xa lánh. Ông trở thành một người hâm, một kẻ lười nhác, không có tương lai trong con mắt thiển cận của nhiều người. Nhiều lần, ông trở thành một thứ con hủi ghê tởm. Rất đáng thương! Chính những chi tiết chân thật cùng cách kể hấp dẫn của tác giả đã khiến lòng người đọc dấy lên bao cảm xúc xót xa. Đó cũng chính là những móc xích giúp câu chuyện thêm mạch lạc và đầy kịch tính.

Những đau khổ về thể xác ông gánh chịu cũng không hề ít ỏi. Biết bao ngày tháng đói rã rời thân xác trong lúc đợi chờ tiền giúp đỡ của em trai, những ngày gầy rạc, ốm o, nhớp nháp, bệ rạc vì thiếu miếng ăn… giày vò, đục khoét ông liên tục. Tất cả những đau đớn, những ngày tháng bị dằn vặt ấy được tác giả diễn tả vô cùng sinh động, lôi cuốn qua nghệ thuật tự sự bậc thầy. Tôi bị cuốn vào những câu chuyện đầy kịch tính ấy, không thể nào dứt ra được. Tác giả đã khéo buộc tâm trí người đọc vào tác phẩm bằng một sợi dây vô hình. Chỉ khi nào đọc, ta mới có thể cảm nhận rõ sợi dây ấy.

Người kể chuyện cứ từng chút một mở ra từng cánh cửa khó khăn một trong một tòa lâu đài mà mỗi phòng là một kho đầy tận nóc những khó khăn, trở ngại. Biết rằng có quá nhiều chướng ngại vật nhưng Van Gogh vẫn dấn thân vào con đường hội họa với nhiệt huyết bừng bừng. Ở Van Gogh luôn hừng hực một ngọn lửa sáng tạo, dạo dào đam mê. Ông hăng say làm việc cả ngày lẫn đêm, miệt mài hơn cả lũ kiến tha mồi, con tằm nhả tơ. Ông có thể nhịn ăn, nhịn uống đến rạc người nhưng chẳng thể nhịn vẽ. Được vẽ đã trở thành thứ ánh sáng bừng cháy soi lối cho cuộc đời ông. Cái nhiệt huyết ấy còn nóng hơn cả lửa đốt, còn dào dạt hơn cả nước thượng nguồn, còn dữ dội hơn cả lúc triều dâng. Đối với ông, khi làm việc đó mới chính là lúc ông thật sự sống. Ngọn lửa hừng hực sức sáng tạo và đam mê ấy cứ bùng cháy mãi cho đến những ngày cuối đời của danh họa dù ông liên tục nếm mùi thất bại, liên tục nếm trái đắng của cuộc đời. Ông cứ sống, làm việc mỗi ngày mạnh mẽ như bão cát sa mạc khiến độc giả không thể không thầm ngưỡng mộ.

Đặc biệt, Irving Stone đã dựa vào những bức thư của người em trai thân thiết của Vincent là Theo Van Gogh để kể lại hành trình nghệ thuật của Vincent nhưng ông kể lại bằng con mắt của một nhà hội họa. Thế nên bao nét đẹp của thiên nhiên, của màu sắc cứ hiển hiện dần trên những trang văn. Những cảnh đẹp như được tô phết thêm sự long lanh, vẻ kiều diễm. Người đọc như được bước vào những thế giới, những miền đất lạ với những cảnh sắc tuyệt vời. Tôi dường như có thể cảm nhận được cái nắng nóng như thiêu đốt, cái lạnh giá của không gian, sắc thắm của cỏ cây, hoa lá… Cả những cảnh bình thường đến tầm thường nhưng qua lăng kính của người nghệ sĩ, nó như được khoác lên mình bộ quần áo mới lấp lánh vẻ đẹp.

Có thể khẳng định rằng “Khát vọng sống” là một bản đàn nhiều thanh âm trầm bổng với vui buồn lẫn lộn, với bao nốt nhạc làm xao xuyến lòng người. Nó mãi mãi là bài học thiết thực cho những ai đang theo đuổi đam mê của mình.

XEM THÊM

Thảo luận của bạn